hôm nay cũng không thể ly hôn thành công
Giới thiệu. Tên gốc: 今天也没能成功离婚 - Kim thiên dã một năng thành công ly hôn. Editor: Min. Mở đầu câu chuyện kể về việc Hà Lạp Dương cảm thấy chán nản nên quyết định muốn ly hôn cùng Trần Khác Thanh. Cuộc sống hồn nhân giữa bọn họ không có tiểu
akinguyen. Case này hay nhỉ . "Tôi không rõ việc NextTeᴄh và anh Bình chia sẻ với báo chí như thế nào về chuyện ly hôn nhưng chúng tôi chưa hề ra tòa, chưa hề ly hôn, giấy kết hôn vẫn còn trong két tại ngôi nhà mà chúng tôi đang sống. Vụ việc diễn ra quá bất ngờ khiến tôi
Bạn đang đọc truyện Em Muốn Ly Hôn Chương 51: Dự án lần này trên Dtruyen.com. doc truyen online. - Vậy nếu hợp tác thành công, dự án lần này sẽ để Tô Triết đảm nhiệm.. Đã thế ai cũng rõ Tô Triết vốn không phải là con cháu Lạc gia cho nên bên ngoài tuy không nói gì
VienDongDaily.Com | Vấn Đề Hôm Nay - Van De Hom Nay. Nhưng nói gì thì nói, báo tiếng Việt ở hải ngoại cũng đã thành công, giữ được sự liên tục của báo chí Saigon, nói lên được nỗi khổ đồng bào trong nước đang phải chịu vì cộng sản. Trung Cộng không thể cấm vận
Tần thư chanh một giấc ngủ dậy, phát hiện chính mình biến thành trong sách ác độc nữ xứng, sau đó nàng nghe theo hệ thống chính xác chỉ thị, một lòng ly hôn làm sự nghiệp. Rời xa nam nhị Thẩm hạc phàm, nhưng lần thứ hai gặp mặt, có xa hay không ly trước phóng một bên, ai có thể nói cho nàng, vị này mọi người trong mắt sát phạt quyết đoán bá tổng……
Does Dating Get Harder As You Get Older.
Cùng đọc truyện Hôm Nay Cũng Không Thể Ly Hôn Thành Công của tác giả Hàn Thục tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại gốc 今天也没能成功离婚 - Kim thiên dã một năng thành công ly hônEditor MinMở đầu câu chuyện kể về việc Hà Lạp Dương cảm thấy chán nản nên quyết định muốn ly hôn cùng Trần Khác sống hồn nhân giữa bọn họ không có tiểu tam, cũng không có cãi vã. Là cậu ngưỡng vọng Trần Khác Thanh nhiều năm, thật sự quá mệt mỏi, cuối cùng cũng hiểu được cái gì là tự rước lấy thế cậu bình tĩnh đưa ra chuyện ly hôn với Trần Khác Thanh, Trần Khác Thanh cũng bình tĩnh mà đồng họ hảo tụ hảo tán, không thể tốt hơn được ngày trước khi có thể chính thức kí vào đơn ly hôn, Hà Lạp Dương phát hiện chuẩn. chồng cũ * của mình cải lão hoàn đồng biến thành đứa trẻ tám tuổi.....* Ý muốn nói "Chính là chồng cũ" đó mà tại tác giả để vậy nên mình cậu để vậy Lạp Dương = Mãnh = WTF!!!Chú ýHà Lạp Dương thụ, Trần Khác Thanh công, chủ thụ văn. Tiểu bạch văn!!! Siêu cấp bạch!!! Hành văn nát bét!!!Hai người vẫn yêu nhau, chỉ là công muộn tao lại mặt than, vì thế thụ chịu nhịn nhiều năm giờ blx bạo phát. Cẩu huyết một bát lớn lại một bát lớn, đặc biệt đặc biệt già mồm, chỉ đến lúc phải chết mới muốn sống Đã không nói được lời nào tốt thì đừng tới tra tấn lẫn nhau
《 Hôm nay cũng không thể ly hôn thành công 》 Tác giả Hàn Thục Nguồn raw Kho tàng đam mỹ Editor Min, Đại Hoàng – Beta Min Trợ giúp QT – sama, GG trans đại tỉ tỉ, Baike huynh … Bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả, edit phi thương mại. LÀM ƠN KHÔNG RE-UP, KHÔNG CHUYỂN VER. Văn Án Hà Lạp Dương muốn ly hôn cùng Trần Khác Thanh. Giữa bọn họ không có tiểu tam, cũng không có cãi vã. Là cậu ngưỡng vọng Trần Khác Thanh nhiều năm, thật sự quá mệt mỏi, cuồi cùng cũng hiểu được cái gì là tự rước lấy nhục. Vì thế cậu bình tĩnh đưa ra chuyện ly hôn với Trần Khác Thanh, Trần Khác Thanh cũng bình tĩnh mà đồng ý. Bọn họ hảo tụ hảo tán, không thể tốt hơn được nữa. Một ngày trước khi có thể chính thức kí vào đơn ly hôn, Hà Lạp Dương phát hiện chuẩn . chồng cũ * của mình cải lão hoàn đồng biến thành đứa trẻ tám tuổi ….. * Ý muốn nói “Chính là chồng cũ” đó mà tại tác giả để vậy nên mình cậu để vậy luôn. Hà Lạp Dương = Mãnh = WTF!!! Chú ý Hà Lạp Dương thụ, Trần Khác Thanh công, chủ thụ văn. Tiểu bạch văn!!! Siêu cấp bạch!!! Hành văn nát bét!!! Hai người vẫn yêu nhau, chỉ là công muộn tao lại mặt than, vì thế chịu nhịn nhiều năm giờ blx bạo phát. Cẩu huyết một bát lớn lại một bát lớn, đặc biệt đặc biệt già mồm, chỉ đến lúc phải chết mới muốn sống Đã không nói được lời nào tốt thì đừng tới tra tấn lẫn nhau Nhãn nội dung Ngược luyến tình thâm, gương vỡ lại lành, thanh mai trúc mã, thất niên chi dương. Từ mấu chốt Nhân vật chính Hà Lạp Dương, Trần Khác Thanh Vai phụ Trần Hựu Lâm, chủ thụ, hiện đại Mục Lục Văn Án Chương 1 Ngày đầu tiên – Chương 2 Ngày thứ hai Chương 3 Ngày thứ ba – Chương 4 Ngày thứ tư Chương 5 Ngày thứ năm – Chương 6 Ngày thứ sáu Chương 7 Ngày thứ sáu – Chương 8 Ngày thứ sáu Chương 9 Ngày thứ bảy – Chương 10 Ngày thứ bảy Chương 11 Ngày thứ tám – Chương 12 Ngày thứ chín Chương 13 Ngày thứ mười – Chương 14 Ngày thứ mười một Chương 15 Ngày thứ mười hai – Chương 16 Ngày thứ mười ba Chương 17 Ngày thứ mười bốn – Chương 18 Ngày thứ mười lăm Chương 19 Ngày thứ mười sáu – Chương 20 Ngày thứ mười bảy Chương 21 Ngày thứ mười bảy – Chương 22 Ngày thứ mười chín Chương 23 Ngày thứ hai mươi – Chương 24 Ngày thứ hai mươi Chương 25 Ngày thứ hai mươi mốt – Chương 26 Ngày thứ hai mươi hai Chương 27 Ngày thứ hai mươi hai – Chương 28 Ngày thứ hai mươi ba Chương 29 Ngày thứ hai mươi tư – Chương 30 Ngày thứ hai mươi tám Chương 31 Ngày thứ hai mươi chín – Chương 32 Ngày thứ ba mươi Chương 33 Ngày thứ ba mươi mốt – Chương 34 Ngày thứ ba mươi hai Chương 35 Ngày thứ ba mươi ba Hoàn chính văn Phiên ngoại 1 Sau này 1 Phiên ngoại 2 Sau này 2 08/07/2018 – 08/11/2019 TOÀN VĂN HOÀN
Hà Lạp Dương thật không nghĩ tới, chuyện Trần Khác Thanh phản lão hoàn đồng còn chưa được giải quyết, Tiểu Vũ lại gây chuyện, dỗ kiểu gì cũng không Khác Thanh nói không biết xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn trấn an cậu "Đối với trẻ con mà nói, ly hôn là chuyện rất đáng sợ. Chắc tại hôm nay ở lớp có đứa cười nhạo nó..."Hà Lạp Dương bất mãn nói "Anh ở ngay cạnh đấy mà cũng không bênh con?"Trần Khác Thanh đau đầu "Anh đâu thể ngăn người khác nói chuyện được."Hà Lạp Dương nói "Vậy anh an ủi nó mấy câu cũng được."Trần Khác Thanh nhìn cậu "An ủi kiểu gì? Nói ba vẫn chưa kí đơn ly hôn, vẫn chưa chính thức ly dị?... Hay là nói em không định ký đơn ly hôn nữa?"Hà Lạp Dương nói "Cái kia... chắc chắn vẫn sẽ ký. Anh nhìn tôi vậy làm gì?"Trần Khác Thanh nói "Trước kia Tiểu Vũ đi nhà trẻ chẳng phải cũng từng bị cười nhạo sao?"Hà Lạp Dương tất nhiên vẫn còn nhớ, bởi vì gia đình họ không phải gia đình có cha mẹ bình thường, ở trong nước luật pháp cho nam nam kết hôn vẫn chưa được thông qua, hai người họ là ra nước ngoài kết hôn. Vốn dĩ hai người đàn ông kết hôn đã là chuyện hiếm thấy trong nước, còn có tiền mà đi thuê đẻ mướn lại càng hiếm hơn. Trước đây mỗi lần nhà trẻ tổ chức họp phụ huynh, cơ bản đều là cậu làm đại diện tham gia, những đứa nhỏ khác đa phần đều là mẹ đi, trong nước chuộng kiểu giáo dục gà trống nuôi con, có bà mẹ còn ngưỡng mộ cậu, nói "Anh chiều bà xã nhà anh quá."Hà Lạp Dương đều chỉ gượng cười ha ha cho qua chuyện, ngại không nói mình không có vợ, trong nhà chỉ có một ông xã. Nhưng việc đón con là hai người luân phiên, Tiểu Vũ đương nhiên đều gọi hai người là "ba", phụ huynh cùng những đứa nhỏ khác khó hiểu, đứa nhỏ này sao lại có tới hai người cha, sao lại không có mẹ?Có đứa nhóc tới hỏi nó "Sao cậu không có mẹ thế?"Tiểu Vũ cũng mờ mịt, nó sinh ra đã sống trong thế giới của hai người cha, cho rằng những đứa nhỏ khác đều có hai người cha, nó còn thấy lạ vì sao bạn khác không có hai ba ba nữa kìa?Đám nhỏ nói cho nó biết, mọi người đều có một người cha và một người mẹ, đứa này có, đứa kia cũng có, chỉ có nó là không, Tiểu Vũ kinh hãi, bị cả đám vây hỏi "Vì sao cậu không có mẹ?"Nó cũng không biết là vì sao, bị đám bạn vây hỏi tới mức bật khóc, chạy về khóc lóc hỏi ba "Vì sao con không có mẹ?"Trần Khác Thanh và Hà Lạp Dương bị hỏi thì không biết phải trả lời ra sao, Trần Khác Thanh còn hỏi cậu "Hay là, sau này để con gọi em là mẹ đi?"Suýt nữa thì nổ ra bạo lực gia này Tiểu Vũ lại bị đứa nhỏ khác hỏi "Vì sao nhà cậu có tận hai ba ba?", Tiểu Ung xông lên, cười nhạo "Vốn đã có rồi, nhà tôi cũng có hai ba ba, hai ba ba thì làm sao?"Đám nhỏ đương nhiên không nói được cụ thể vì sao có hai người ba thì nên bị cười nhạo, hơn nữa Tiểu Ung Tiểu Húc cũng có hai ba ba, vậy biết đâu gia đình có hai người ba cũng là bình Vũ tìm được đôi song sinh nhà họ Thiệu cùng hợp lại sưởi ấm cho nhau, hai đứa nó cũng có hai người cha, cho nên Tiểu Vũ với Tiểu Ung rất thân thiết, rất quý trọng người bạn này. Dù đôi lúc Tiểu Ung bắt nạt nó, nhưng chỉ cần nó xin lỗi, Tiểu Vũ sẽ mềm lòng mà tha thứ, nó thật sự chẳng có mấy ai là bạn. Bộ dáng của Tiểu Ung rất đáng yêu, người khác hỏi nó về vấn đề này, nó rất hùng hồn, tỏ vẻ có hai người cha là chuyện cực kỳ vinh quang, đám nhỏ khác cũng tin sái bắt buộc phải chọn con mình là "người đi bắt nạt" hay "người bị bắt nạt", đại bộ phận các bậc phụ huynh sẽ đồng ý cho con mình là người đi bắt nạt, tối thiểu cũng không bị chịu thiệt... Đương nhiên, vừa không bắt nạt ai cũng không bị ai bắt nạt, không đi kiếm chuyện mới là tốt Vũ là đứa nhỏ rất ngoan, xưa nay chưa từng khóc nháo đòi thứ gì, đây là lần đầu tiên nó lăn lộn đòi ăn vạ, Hà Lạp Dương không biết phải làm sao mới tốt, trong lúc nóng vội, cậu nói "Vẫn chưa ly hôn, vẫn chưa ly hôn, ba lớn con đang đi công tác thôi."Nói vậy cũng không Vũ thấy mình làm ầm ĩ lên vậy đúng thật có chút hiệu quả, vô cùng vui sướng, hôm sau hưng phấn chạy đi tìm Tiểu Ung "Cậu nói đúng thật! Đúng là có tác dụng!"Mấy đứa nhóc túm tụm với nhau hiến kế cho Tiểu Vũ "Cậu giấu hết bút trong nhà đi, ba cậu không có bút để ký, sẽ không ly hôn nữa!""Cậu kêu họ sinh thêm cho cậu em trai em gái đi! Ba mẹ Tiểu Bạch vốn cũng định ly hôn, nhưng mẹ cậu ấy lại mang thai em gái, cho nên không ly hôn nữa.""Làm sao để hai ba sinh em bé?""Cái này tớ biết! Phải thành người lớn, sau đó ngủ chung chăn với nhau, vậy là có em bé rồi."Tiểu Vũ nóng lòng muốn thử "Vậy tớ đợi ba lớn về, rồi để ba lớn ba nhỏ ngủ với nhau là được hả?""Để họ uống rượu ấy, uống rượu xong họ sẽ ngủ với nhau. Sau đó cậu sẽ có em trai em gái."Lại có đứa khác phẫn nộ bất bình nói "Có em trai, nó sẽ tranh đồ với cậu..."Tiểu Vũ là đứa nhỏ rất hào phóng, đáp "Tớ đồng ý chia, nếu ba không ly hôn, tớ tình nguyện chia một nửa đồ ăn vặt của tớ cho em trai."Trần Khác Thanh không nghe tiếp được nữa, một đám nhóc thảo luận cái gì mà sinh em bé đúng là quá kỳ ba, tụi nó vẫn còn đang là lũ nhóc đó. Huống hồ cái thân thể hiện giờ của hắn có tâm mà không có lực, có lực hắn cũng chẳng thể làm Hà Lạp Dương sinh em bé được, Hà Lạp Dương không có cái công năng sinh lý kia. Hắn thở dài, gia nhập cuộc thảo luận, nói "Để ba nhỏ em biết được mình vẫn còn yêu ba lớn là được rồi."Cách nói này quá mơ hồ trừu tượng, Tiểu Vũ không hiểu "Là sao ạ?"Trần Khác Thanh nghĩ một lát, nói "Về nhà em bảo với ba, là cuối tuần muốn tới thành phố S ngắm biển."Tiểu Vũ hỏi "Vì sao phải tới đó? Đấy là chỗ nào ạ?"Trần Khác Thanh uyển chuyển đáp "Đấy là nơi ba lớn ba nhỏ của em định tình."Tiểu Vũ bừng tỉnh đại ngộ "ồ" lên một tiếng, nói "Nhưng anh Tiểu Minh ơi, "định tình" là gì ạ?"Trần Khác Thanh "..."Trần Khác Thanh ngại không nói rõ, uyển chuyển nói thành "định tình", chứ nói trắng ra... đó là nơi lần đầu tiên hắn ngủ với Hà Lạp Lạp Dương nghe Tiểu Vũ làm ầm ĩ nhất quyết đòi tới chỗ kia chơi thì ngây ngẩn cả Vũ không đòi đi nơi khác, cố tình lại muốn tới nơi này, thật sự chỉ là trùng hợp?Hà Lạp Dương đóng cửa hỏi Trần Khác Thanh rốt cuộc là chuyện Khác Thanh mặt không đỏ lấy một chút, đáp "Tiểu Ung bày cho Tiểu Vũ đấy, nói trước kia ba nó đưa nó tới đó chơi. Tiểu Vũ muốn đi, anh cũng hết cách."Mèo con đang vùi đầu ăn thức ăn cho mèo đột nhiên ngồi xuống, nhìn hai người, meo meo hai tiếng, liếm giả có lời muốn nói Ngày mai, là ngày 14 vào V, chap mới tối thiểu sẽ là 1 vạn 13 sẽ up thêm chương nữa.
Editor Đại Hoàng - Beta MinEm trai đứng dậy, kéo màn ra, nói "Đây này, đang nằm cạnh giường anh đó."Trông thấy Hà Lạp Dương nằm trên chiếc giường còn lại trong phòng, Trần Khác Thanh mới yên tâm thở phào, hắn nhìn em trai, muốn hỏi thêm một vài chuyện mặt em trai hắn thoắt cái trở nên quái đản, vừa kỳ lạ vừa kinh ngạc, muốn nói lại Khác Thanh hỏi "Anh làm sao à?"Em trai chần chừ rồi đưa cho hắn một tờ khăn giấy "Anh, anh khóc..."Lúc này Trần Khác Thanh mới chú ý, đầu ngón tay sờ lên gương mặt mình, ướt. Hắn ngẩn trai ngậm ngùi "Không biết đã bao nhiêu năm rồi em không thấy anh khóc."Trần Khác Thanh hỏi "Tình trạng Hà Lạp Dương vẫn ổn chứ? Em ấy vẫn hôn mê?"Em trai đáp "Anh ấy có tỉnh rồi, tỉnh lại trước anh, nhưng không nói gì, hình như còn hơi chấn động não, rất mệt nên lại ngủ rồi. Rốt cuộc chuyện này là sao? Chồng chồng hai người làm ầm ĩ tới mức leo lên cả mặt báo rồi, không phải chỉ là ly hôn thôi sao?"Ngay từ đầu, không phải chỉ có chuyện ly Khác Thanh trầm mặc."Anh còn sầu não cái gì?" Cậu ta hiếu kỳ, "Ầy, ngã một cú này đã chữa khỏi cái bệnh mặt than của anh chưa? Trong ấn tượng em chưa từng thấy anh biểu cảm phong phú như vậy bao giờ đâu."Bà Hà tới, bà không tới không được, bà cũng chỉ có một người thân là Hà Lạp tối, Hà Lạp Dương tỉnh lại, lúc này đầu óc đã rõ ràng hơn, cậu hỏi bà "Trần Khác Thanh đâu ạ? Anh ấy không có việc gì chứ? Hình như con nhớ anh ấy cũng nhảy xuống cùng con.""Ừ, nó nhảy xuống theo con, nhưng chưa chết, hai đứa con đúng là ngu ngốc." Bà xót xa, lại hỏi, "Có muốn ăn gì không?"Hà Lạp Dương nhìn chằm chằm trần nhà hồi lâu, nói "Con đúng là thứ chuyên hại người, sống đã hại người, chết rồi càng hại người hơn, sao lại có thể như vậy? Ngay cả chết cũng không để con chết."Bà cụ Hà nói "Con mới ba mươi mấy, chết với chóc cái gì? Ta sắp tám chục tuổi rồi mà vẫn còn muốn sống thêm hai chục năm nữa đây này, sống để ghi thêm cái kỷ lục guinness là bà lão sống thọ nhất. Thế giới này tốt đẹp như thế, có thể ngắm nhìn lâu hơn thì ngắm nhìn. Ta mất cha mẹ, mất chồng, mất con, nhưng ta đâu có muốn đi chết."Hà Lạp Dương nghe bà nói vậy thì cảm thấy vô cùng hổ thẹn, cậu im lặng không nói vài giây, lát sau mới đáp "Con không kiên cường được như nội, con là một kẻ yếu đuối."Bà cụ nói "Cái chết là chuyện đáng sợ nhất trên đời, con từng giết người, cũng dám tự sát, ta thấy con chính là người dũng cảm nhất trên đời này, vì sao còn không dám sống?"Lúc trước nhảy lầu là vì suy nghĩ quá cực đoan, quá kích động, hiện tại ngược lại cả trạng thái tinh thần của Hà Lạp Dương đều chìm sự bình tĩnh đến khác thường, cậu thở ra một hơi thật hỏi cậu "Còn muốn tìm đến cái chết nữa không?"Hà Lạp Dương lắc đầu "Không tìm nữa. Con đi tìm cái chết lại thành ra hại người khác bị liên lụy. Lúc nhảy xuống trong lòng con không hề sợ hãi, nhưng khi thấy anh ấy cũng nhảy theo, con lại hoảng hốt."Bà Hà nói "Ta đã nói Trần Khác Thanh là đứa nhỏ tốt, nó đối xử với con tốt đến mức không thể tốt hơn được nữa.""Bà cũng rất tốt với con." Hà Lạp Dương chân thành đáp, "Mọi người đều đối xử rất tốt với con, bị con liên lụy suốt hai mươi mấy năm, thực xin lỗi. Năm đó chú cũng đối xử tốt với con, là con hại chết chú ấy, vậy mà bà vẫn nhận nuôi con, trên người con vẫn đang chảy dòng máu của kẻ giết chết con trai bà, vậy mà bà không hề so đo tính toán chuyện cũ, còn cho con đi học."Bà Hà không oán không hận, bà cười "Ta chưa từng nghĩ bị con liên lụy, con là đứa nhỏ con trai ta liều cả mạng sống để cứu về, lúc đó ta nghĩ, nếu ta bỏ mặc con không quan tâm, há chẳng phải con trai ta chết vô ích. Nhưng ta cũng từng sợ hãi, sợ ta dạy dỗ không tốt, lại sợ con bẩm sinh tính tình đã giống ba con, ngộ nhỡ nuôi hổ sinh họa thì sao? Vì thế đến thời niên thiếu, cảm thấy con có xu hướng thích đàn ông, ta thực sự rất sợ, hồi đó ta vô cùng nghiêm khắc với con, con có còn nhớ không? Không ngờ đứa nhóc mà con dẫn về lại là Trần Khác Thanh, đây chắc xem như là duyên phận? Nếu đổi thành đứa con trai khác, rất có thể ngay chính lúc đó ta đã bắt đầu chán ghét con rồi."Hà Lạp Dương nói "Anh ấy gặp lại con lần nữa, xem như là bất hạnh của anh ấy."Bà cụ Hà nói "Con không hỏi, sao biết nó cảm thấy là may mắn hay bất hạnh? Ta cảm thấy hai đứa rất giống nhau, trước kia lúc nào con cũng oán trách Trần Khác Thanh miệng như cái hũ nút, nhưng chính con cũng chẳng tốt hơn, có chuyện gì rành mạch hỏi nó cho ra nhẽ không được sao? Cả ngày chỉ ngồi nghĩ vớ vẩn, bảo nó không thật lòng thích con, không thật lòng thích con nó lại không chút do dự nhảy lầu cùng con?"Hai mắt Hà Lạp Dương ướt ra ngoài những chuyện đáng sợ kia, cậu còn nhớ lại rất nhiều sự việc, hai người cũng từng trải qua những lúc nghi ngờ, hiềm khích, Trần Khác Thanh còn từng cầu hôn cậu một lần, lần đó tổ chức rất long trọng, vào ngày kỉ niệm ba năm chính thức quen nhau, hắn còn mời tới một dàn nhạc, ôm hoa hồng cùng nhẫn... khi đó trên mặt hắn cũng có cảm xúc, đỏ mặt, lắp bắp, nói "Dương Dương, kết hôn với anh nhé."Khi đó cậu đồng ý không hề do dự, hôm đến thăm mẹ còn vui mừng thông báo với bà, kết quả bà chết ngay trước thần cậu bất ổn một năm, Trần Khác Thanh cũng không quản cực nhọc ngày đêm chăm sóc cậu suốt một năm, lúc cậu điên điên khùng khùng hắn cũng chưa từng bỏ rơi cậu, chưa từng nói một câu nặng lời với cậu, nhưng biểu cảm Trần Khác Thanh thể hiện ra cũng ngày một nóng nảy đã sớm bị mài nhẵn từ chợt nhớ, trên tay Trần Khác Thanh có một hàng dấu răng, không biết từ đâu mà ra, hỏi hắn, hắn trước giờ chưa từng nói với trị trong nước không có hiệu quả, sau này Trần Khác Thanh đưa cậu ra nước ngoài điều trị, được bạn bè giới thiệu mà tìm đến một bác sĩ thôi miên, giúp cậu quên hết đi những kí ức đáng sợ năm xưa. Sau đó cậu trở lại bình thường. Quên sạch mọi chuyện, cậu trở lại làm người bình thường, chỉ có Trần Khác Thanh một mình gánh vác tất cả mọi đau giờ, chuyện cậu nhớ tới nhiều nhất không phải những chuyện đáng sợ năm xưa, mỗi khi nhắm mắt lại, trong đầu cậu lại nhớ tới hình ảnh Trần Khác Thanh cõng mình đi trong đêm tối, giống như không có điểm Khác Thanh trả cậu về với thế giới ngập tràn ánh sáng, mà chính bản thân hắn, suốt hai mươi bảy năm qua, vẫn một mình bị vây hãm trên con đường nhỏ lầy lội, thất thểu cất bước về phía trước, chưa từng thoát ra cậu, hắn mài nhẵn tất cả gai góc trên người mình."Cho dù anh ấy thích con thì sao? Con là đứa chuyên liên lụy người khác, đã trói buộc anh ấy quá nửa cuộc đời. Con từng nghĩ, rốt cuộc vì sao anh ấy lại muốn quay trở về năm tám tuổi? Nhưng giờ, con cũng mong anh ấy có thể trở lại năm tám tuổi, nếu anh ấy không gặp gỡ con, cuộc sống của anh ấy sẽ tốt đẹp biết bao...""Vậy con tự mình hỏi nó đi." Bà Hà nói."Phải hỏi thế nào?" Hà Lạp Dương ngẩn người."Con với nó nằm cùng một phòng bệnh, nó đang ở ngay kế bên." Bà cụ cười, nụ cười mang theo chút xảo Lạp Dương "..."Bà Hà hùng hồn nói "Ai kêu hai đứa chưa nói chuyện với nhau tử tế bao giờ, lần này có thể ngồi nói chuyện tử tế rồi chứ?"Trần Khác Thanh vén tấm mành che, bước tới trước mặt cậu "Dương Dương, trước giờ anh chưa từng nghĩ mình bị em liên lụy.""Hai đứa nói chuyện đi, ta ra ngoài trước." Nói rồi, bà Hà rời khỏi phòng, còn đóng cửa lại giúp hai phòng yên tĩnh biết qua bao lâu, Trần Khác Thanh lại mở miệng, Hà Lạp Dương chưa từng nghe giọng hắn dịu dàng đến vậy "Dương Dương, cả đời này, chuyện anh hối hận nhất chính là vào năm tám tuổi không thể cứu được em, khiến em phải trải qua nhiều chuyện đáng sợ như vậy."
hôm nay cũng không thể ly hôn thành công